Tôi viết những dòng này trong lúc đang ở đảo Quan Lạn, ngày thứ tư, chúng tôi mới quyết định ở lại thêm một đêm nữa vào sáng nay, trước giờ khởi hành để đi về 2 tiếng đồng hồ, chẳng biết để làm gì, đơn giản là chúng tôi, ai cũng muốn vậy. Thật ra chuyến đi của tôi chỉ có 2 người, tôi và Anna – một cô bé người Pháp chỉ mới 16 tuổi nhưng đã 2 năm liên tục đến Việt Nam vào mùa hè, mùa hè này là lần thứ 2 tôi gặp cô ấy, nhưng giờ cô ấy không đi cùng gia đình, mà là 1 mình. Vì thế sự xuất hiện của tôi nghiễm nhiên trở thành vai trò của người hướng dẫn và trợ giúp. Trên con tàu từ Vân Đồn tới đảo Quan Lạn (thuộc tỉnh Quảng Ninh) chúng tôi nhập hội cùng một nhóm bạn trẻ Hà Nội, và chúng tôi bây giờ là một tập thể nhiều hơn 2, cụ thể là 11 người.
Trong khi 10 người còn lại đang ngồi nói chuyện với nhau sau khi ăn trưa, thì tôi lại muốn viết một cái gì đó trong chuyến đi này. Nếu muốn đi tới đảo Quan Lạn thì các bạn không nên đọc tiếp, vì không giống những lần trước, lần này tôi sẽ nêu một vài lý do để khuyên bạn đừng đến đảo Quan Lạn.
1. Đảo Quan Lạn bình yên và hoang sơ lắm
Đảo Quan Lạn nhìn từ một nhà nghỉ ở Bãi Sơn Hào
Phương tiện di chuyển thông dụng trên đảo Quan Lạn: Tuk Tuk
Đảo Quan Lạn là một trong 5 xã đảo thuộc tuyến đảo Vân Hải, huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh. Nói thêm 5 xã đảo này là: Minh Châu, Quan Lạn, Ngọc Vừng, Bản Sen, Thắng Lợi vòng ra ngoài khơi ôm lấy rìa phía đông của vịnh Bái Tử Long. Các bạn xem hình có thể hình dung được vị trí của đảo Quan Lạn trên bản đồ. Từ cảng Cái Rồng ở thị trấn Vân Đồn, có 2 đường gạch sọc: một đi đến đảo Quan Lạn và 1 đi đến đảo Cô Tô.
Đảo Quan Lạn không giống như những hòn đảo nổi tiếng ở Phuket mà tôi từng đi. Không nhộn nhịp, tấp nập khách du lịch, các bãi tắm hầu như còn rất hoang sơ và chưa được khai phá hết. Hệ thống điện có nơi còn chưa được 24/24 mà phải dùng máy nổ. Các bãi biển còn giữ được nét hoang sơ, môi trường sinh thái vẫn chưa bị ô nhiễm vì khai thác du lịch quá mức. Cuộc sống của người dân trên đảo cũng hiền hoà. Tối đến thì cả đảo chìm trong âm thanh của côn trùng, gió, sóng biển và đâu đó vang lên tiếng máy nổ rù rù cả đêm. Nếu không muốn ra biển ngắm bầu trời sao lung linh vào những ngày trời trong vắt thì các bạn nên đi ngủ sớm nhé.
2. Vịnh Bái Tử Long đẹp chả khác gì Vịnh Hạ Long
Để đến được đảo Quan Lạn có 2 cách, 150.000đ cho tàu cao tốc (45 phút) và 60.000đ cho tàu gỗ (gần 3 tiếng). Thường thì mọi người chọn tàu gỗ vì đường từ Vân Đồn tới đảo Quan Lạn đi qua Vịnh Bái Tử Long đẹp ngây ngất chả khác gì Vịnh Hạ Long. Chỉ có điều là nó không dừng lại để các bạn vào các hang động đá vôi, hay dừng ở các bãi tắm hoặc nhà bè cho các bạn thăm quan đâu. Vậy nên nếu là đi du lịch thì đi tàu gỗ sướng hơn, đi lâu để thưởng thức hết cái đẹp của khung cảnh nơi này.
Tàu gỗ như thế này tốn khoảng 60.000đ/người.
Tàu cao tốc thì thế này.
3. Tới đảo Quan Lạn chỉ đi tắm biển thôi
Khắp đảo Quan Lạn có 3 bãi biển lớn, đều đẹp như nhau với bờ biển dài vài ba cây số; các dãy núi hình cánh cung ôm quanh tạo nên một bức tường thành ngăn sóng gió từ biển khơi; nước biển ấm nên có thể bơi đến khi nào chán thì thôi; bãi biển cát mịn và nước nông thoai thoải, xa xa trước mặt là những ngọn núi đá vôi từ Vịnh Bái Tử Long sừng sững hiện lên. Khi hoàng hôn buông xuống, khung cảnh mây, nước và núi tạo nên một màu sắc cực đẹp mà tưởng tượng như bạn đang đứng trước ngỏ cửa vào thiên đường. Có những lúc tôi đã đứng lặng, ngâm mình trong nước biển và tự thốt lên rằng: biển ở đây đẹp quá!
Từ bến cảng bạn có thể chọn cho mình 3 khu vực gần với 3 bãi biển mà bạn có thể thuê phòng để nghỉ ngơi.
Bãi Quan Lạn – đảo Quan Lạn
Gần bến cảng, gần khu trung tâm, chợ, nhộn nhịp nhà nghỉ và tập trung các dịch vụ dành cho khách du lịch. Nếu bạn thích đình chùa thì nên ở đây luôn vì khu vực này có đình Quan Lạn được xây dựng từ thế kỉ 18 và còn giữ được những nét chạm khắc tinh xảo từ xa xưa; chùa Quan Lạn thờ phật và bà chúa Liễu Hạnh; bên cạnh chùa là miếu, nghè Quan Lạn. Cụm di tích đình, chùa, miếu, nghè này tạo nên một điểm nhấn đặc trưng cho cư dân ở đây. Nhưng với du khách, hấp dẫn hơn đó là bãi tắm Quan Lạn.
Cầu cảng Quan Lạn
Nhìn từ bến cảng Quan Lạn
Bãi Sơn Hào – đảo Quan Lạn
Nằm ở giữa đảo, quyền khai thác bãi biển thuộc hoàn toàn thuộc về một công ty du lịch xây dựng khách sạn nhà hàng ở đây, vị trí này rất đẹp, đây cũng là bãi tắm đẹp nhất mà tôi đi trong khoảng thời gian này. Muốn tới bãi tắm này bạn phải mua vé 20.000đ/người nếu không nghỉ ở đây. Chúng tôi ở nhà nghỉ tư nhân ngay trước cổng đi vào bãi Sơn Hào, nên được miễn tiền vé.
Bãi Minh Châu – đảo Quan Lạn
Theo đánh giá của đa số người từng đến đây là bãi biển đẹp nhất ở đảo Quan Lạn, nằm về phía đầu còn lại của đảo. Bãi tắm không bị tư nhân hoá và ở xa nên khai thác du lịch không mạnh như bãi tắm Quan Lạn. Vậy nên xét về mật độ du lịch thì bãi tắm này thuộc tính trung bình cộng của hai bãi tắm bên trên.
Đường ra bãi Minh Châu
Biển Minh Châu – hình ảnh từ FB Trịnh Quang Linh – năm 2013
Biển Minh Châu – hình ảnh từ FB Trịnh Quang Linh – năm 2013
4. Đảo Quan Lạn cái gì cũng mắc
Đúng rồi, ở đảo mà, cái gì cũng cần phải vận chuyển ra nên mắc. Mắc mà có xắt ra miếng không là do khả năng tài chính và mức độ hưởng thụ của các bạn. Cái này nói ngắn ngắn vậy thôi nhé! Tuy nhiên đi có mấy ngày, xài một tí tiền cũng xứng đáng với những gì mà bạn tận hưởng trên đảo Quan Lạn.
5. Chẳng có gì ngoài ăn và tắm biển.
Tôi có thể tường thuật lại các ngày tôi ở đây cho các bạn nghe:
– Ngày đầu tiên: chúng tôi nhận phòng vào buổi chiều, sau đó đi tắm biển ở bãi Sơn Hào và về ăn tối.
– Ngày thứ hai: Sáng tắm biển bãi Sơn Hào, về đọc sách, uống trà, ăn trưa, chiều tắm biển bãi Sơn Hào, ăn tối, tối ra bãi biển. Riêng tôi thì tranh thủ được tí buổi sáng mượn xe máy chủ nhà nghỉ lên phía khu vực trung tâm thăm quan tí, nên mới phát hiện ra mấy ngôi chùa kể cho các bạn nghe.
– Ngày thứ ba: Sáng tắm biển bãi Sơn Hào, về đọc sách, uống trà, ăn trưa, chiều đi tắm biển ở bãi Minh Châu, ăn tối.
– Ngày thứ tư: Đáng lẽ là về sáng nay, nhưng cả hội lại rủ nhau ở lại. Và ngoài những việc mà chúng tôi thực hiện giống như ngày thứ hai, thì tôi có thêm một việc nữa là viết những dòng này.
Tất nhiên phần lớn thời gian không đi tắm biển thì ngoài đọc sách chúng tôi còn nói chuyện, ngồi nhìn nhau và tự nghĩ ra những trò quái dị để làm, miễn vui là được.
Ví dụ thế này: cắt tóc cho nhau.
À, đây là lần đầu tiên tôi hút cần, nhưng chẳng có cảm giác gì, tôi không thấy phê như mọi người vẫn bảo, chỉ thấy xung quanh ai cũng lờ đờ như mình, ngồi nhìn nhau và có cảm giác như là ai cũng đang tập trung vào một vấn đề gì đó.
Tóm lại là đừng đến đảo Quan Lạn… không là bạn sẽ bị ghiền đấy! Chống chỉ định với những trường hợp đi một mình và mắc bệnh tự kỉ.